Cá bò Lý Sơn và hoài niệm chiều mưa
Chiều tan tầm muộn, mùa mưa Sài Gòn chợt đến chợt đi không báo trước như người con gái hờn giận vu vơ. Những cơn mưa chiều dễ làm người ta nhớ nhà nhớ về tuổi thơ . Đặc biệt khi có hương thoang thoảng của mùi cá bò nướng bay ngào ngạt khu bờ sông cũng làm một người con miền trung hoài niệm
Cá bò nướng và ngày mưaHoài niệm ấy là về một chiều ngồi quây quần bên bếp lửa, ngoài trời mưa rả rich, những người đàn ông của biển của gió không đi khơi, họ ở nhà như nỗi bí bách, họ sinh ra để đứng trên đầu sóng ngọn gió, những ngày nghỉ ngơi chỉ để ở nhà sửa lại mái nhà, để ngắm những đứa nhỏ nhảy chân sáo mồm véo von đến trường bằng thành quả của những ngày ra khơi nhọc nhằn sớm tối. . Cứ như những dũng sĩ chuẩn bị cho cuộc chiến ngoài khơi xa, những mẻ cá nặng trĩu. Vì vậy những ngày gió mưa họ ở nhà nỗi nhớ biển cũng trào dâng, bởi thế các bà các mẹ, lặng lẽ mang từ gác bếp ra những con khô cá bò. Đây là món quà mang về từ biển của những người đàn ông đen nhám màu biển. Thường theo tục, khi ra khơi, những con cá đầu tiên thu được sẽ để dâng cho thần biển, tiếp là để trữ lương thực cho ngư dân, như bày tỏ trân quý với quà tặng của mẹ thiên nhiên, sau đó mới cất trữ để mang về bán. Những con cá bò cũng là sản phẩm đầu tiên đó, tươi rói và mặn mòi của biển, những thớ thịt căng mọng được người ngư dân xẻ giữa ánh nắng mặt trời tẩm bằng muối sa huỳnh và chút ớt và phơi ngay trên boong tàu, ngày trở về của những chuyến đi xa cũng là ngày cá khô đã mặn màu nắng biển, các mẹ các bà sẽ cất trên những gác bếp thơm khói.